27 tháng 9, 2013

Độc đáo trong thiết kế khu vườn Nhật

Sân vườn Nhật Bản có vẻ đẹp mộc mạc, lôi cuốn từ chính sự hài hòa giữa không gian với thiên nhiên xung quanh.

Kiến trúc sân vườn Nhật Bản đã có từ hàng trăm năm nay. Nó là sự kết hợp của các yếu tố tự nhiên, đơn giản như nước, đá, cát và cây cối để tạo nên một không gian yên tĩnh, thanh bình, thiền định theo phong cách Zen đặc trưng.
Cách các yếu tố khác nhau được sử dụng trong cùng một mối quan hệ tạo ra một phiên bản thu nhỏ của thiên nhiên. Những thiết kế của các khu vườn Nhật được dựa trên ba nguyên tắc: quy mô, sự tượng trưng và khung cảnh.

1. Vườn đá Nhật
Đá không nước và những khu vườn cát miêu tả cảnh của núi non và sông ngòi. Cát và sỏi được cào cẩn thận thành những kiểu đặc trưng để tượng trưng cho các con sông trong khi các hòn đá tượng trưng cho núi non. Các nhóm bố cục có thể được thực hiện một cách ngẫu nhiên hoặc theo những kiểu mẫu nhưng truyền thống cho rằng đá phải được bố trí với số lẻ. Việc đặt những phiến đá trong khung cảnh hiện tại cho ảo giác như ta có thể nhìn thấy những ngọn núi từ phía xa.







2. Vườn rêu


Những khu vườn Nhật Bản thường sử dụng rêu bởi vì tính linh hoạt và khả năng phục hồi của nó. Rêu có thể sống sót và luôn giữ được màu xanh ngay cả trong những điều kiện khắc nghiệt như hạn hán hoặc giá rét. Rêu vẫn còn được coi là một yếu tố quan trọng vì nó là được đánh giá là loài cây hòa bình.
Như bạn nhìn thấy trong thiết kế này, những mảng rêu hình vuông xen kẽ với các ô đá vuông để tạo nên hiệu ứng bàn cờ.




Rêu cũng có thể được trải ra khắp không gian khu vườn cho dù nó bao quanh một cấu trúc hoặc một hình thái của nước.



Bóng râm rất cần thiết để rêu có thể phát triển mạnh mẽ nhưng một chút ánh nắng mặt trời cũng rất tốt cho rêu. Rêu nên được trộng trong khu vực có độ ẩm thích hợp, có bóng râm, độ pH của đất nằm trong khoảng 5.0 – 5.5.
Để có thể trồng một vườn riêng cho riêng mình, bạn có thể mua rêu sống tại cửa hàng cây cảnh hoặc trên mạng và thực hiện theo 3 bước sau:
1. Lựa chọn một vị trí đẹp trong vườn của bạn, tốt nhất là khu vực có bóng râm vừa phải, tránh ánh nắng mặt trời trực tiếp.
2. Kiểm tra độ pH của đất, sau đó, nếu cần cải tạo đất thì trộn bột lưu huỳnh với nước, tưới đều chất lỏng lên phần đất định trồng rêu.
3. Rêu ưa thích môi trường ẩm ướt nên việc phun sương rất quan trọng. Trong ba tuần đầu tiên sau khi cấy rêu nên duy trì việc phun sương đều đặn.

3. Hồ cá Koi
Những Hồ cá Koi - tên gọi cá chép Nhật Bản, là một yếu tố rất phổ biến khác của những khu vườn Nhật Bản. Chúng tượng trưng cho sông hồ hoặc biển cả, mang đến màu sắc và sức sống cho khu vườn. Như bạn thấy trong bức hình phía bên dưới, hồ cá Koi có thể rất to, nằm trong một khu vực giải trí hoặc nhỏ vừa đủ với một khoảng sân.





4. Cây cầu trong Thiết kế vườn Nhật
Một thành phần phổ biến khác là cây cầu. Chúng được dùng để nối kết các vùng đất vì vậy mà 1 người có thể di chuyển tự do khắp khu vườn. Cây cầu có thể được làm bằng gỗ hoặc bằng đá và có thể đơn giản hoặc phức tạp. Vài cây cầu trong những bức ảnh dưới đây có màu đỏ tươi trong khi một số khác là đá không trang trí.




20 tháng 9, 2013

18 tháng 9, 2013

Bùi nhùi cập bến Showroom Mỹ Đình

Sau bao ngày mong ngóng. Sáng nay, ngày 19/09/2013 một lô hàng bùi nhùi với số lượng cực lớn đã về tới showroom Mỹ Đình của Akikoi







Akikoi

Bộ sưu tập Hàng rào hoa tuyệt đẹp

Chiêm ngưỡng vẻ đẹp hút hồn của những hàng rào hoa:









Akikoi tổng hợp

13 tháng 9, 2013

Phong cách chơi Koi Pearl

Khi Koi của bạn bơi vào chúng, bạn có thể chiêm ngưỡng Koi của mình mọi góc độ từ trên mặt nước thật rõ nét, thật sinh động. Bạn cũng có thể sớm phát hiện những thương tổn trên Koi để kịp thời chăm sóc.
Bạn có thể sử dụng Koi Pearl cho Hồ Koi ngoài trời cũng như hồ trong nhà.
Hãy cùng chúng tôi chiêm ngưỡng một số thiết kế Koi pearl:











Akikoi.vn

10 tháng 9, 2013

Muốn đi mãi trong vườn Đại tướng Võ Nguyên Giáp

Chưa khi nào tôi thấy nhà ai ở Hà Nội có nhiều cây trong vườn như thế. Chủ nhân khu vườn ấy là vị tướng huyền thoại đã làm nên một chiến thắng Điện Biên Phủ, lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu. Nhưng “đến gần” ông, tôi chỉ thấy màu của bình yên và tình yêu.



1. Ngàn lần qua đường Hoàng Diệu, một trong vài đường đẹp và cổ nhất thành Thăng Long, lần nào tôi cũng có cảm xúc phóng khoáng và suy nghiệm. Đường rợp cây cổ thụ, đi giữa hai di tích niên đại khác nhau: Hoàng thành và quảng trường Ba Đình, con đường như “lò xo thời gian” trong trí tưởng xâm chiếm vào ta đa giác quan: mùi gió đan hưởng màu xanh thế kỷ, những câu chuyện lịch sử cứ “rì rào” dưới những tàng cây. Trên con đường vừa thâm nghiêm vừa gần gũi ấy, có một con người vĩ đại được thế giới ngưỡng mộ, nhân dân kính trọng yêu thương: Đại tướng Võ Nguyên Giáp.


Nằm trên Avenue de Pièrre Pasquier cũ (tên thời Pháp của đường Hoàng Diệu), đối diện Đoan Môn, ngôi nhà số 30 sau giải phóng thủ đô, là nơi định cư của vị tướng anh cả QĐNDVN. Người đánh thắng thực dân Pháp, rất sành ngôn ngữ và văn hoá Pháp, gắn bó đời mình, gia đình mình từ tháng 10 năm 1954 tại một công trình kiến trúc của Pháp thiết kế và xây dựng. Đã có bao nhân vật, kể cả “đối thủ” của “phía bên kia”, các nhà báo, nghệ sĩ từ Cộng hoà Pháp đến thăm ông tại đây. Chủ nhân là nhân chứng, nhân vật lịch sử, làm nên lịch sử, ngôi nhà đã và mãi sẽ là một địa chỉ lịch sử.

Từ vỉa hè, hàng rào thấp, thoáng, tầm mắt ta có thể thấy biệt thự hai tầng sơn vàng, cửa gỗ xanh, mái ngói thẫm rêu. Sát tường rào, cây mít đang lớn bên các thân sấu, xà cừ cổ thụ. Cảnh vệ trực 24/ 24h, quân phục màu lá hoà vào không gian không đạt, yên tĩnh hiếm thấy của quần thể xanh.

Từ cổng chính, lối đi lượn cong ấp ôm khu vườn tiền cảnh. Bước chậm thấy mình lâng lâng dâng lên lãng mạn và thư thái.

Sáng Chủ nhật 6/5, tôi vào đây lần đầu, sau khi đã “đến” nhiều lần, qua các bộ phim, đọc và nghe những lời kể.

Ngôi nhà của người cũng nằm trong không gian đầy kỷ niệm của cuộc đời hơn trăm năm vắt qua hai thế kỷ: quảng trường nơi đại tướng nhiều lần đứng trên khán đài chào các chiến sĩ duyệt binh, vẫy chào đồng bào, phủ Chủ tịch mà “Chú Văn” vẫn đến gặp Bác Hồ bàn việc quân việc nước, thỉnh thoảng người con rể của GS học giả Đặng Thai Mai lại trò chuyện văn chương, nghệ thuật với nhà thơ Hồ Chí Minh. Xa hơn một chút, phía đường Thuỵ Khuê, là Trường Chu Văn An, Trường Bưởi ngày nào Võ Nguyên Giáp học tú tài.



2. 9h30 sáng, cơn mưa ào tới, khu vườn được “tắm” 30 phút, trở nên tươi mát, rạng rỡ hơn. Đất nền ướt, thuận cho 10 công nhân Công ty Công viên cây xanh chăm vườn. Khoảng đất rộng thay cỏ xanh, họ mang đến các bao tải dựng đầy cỏ tóc tiên, cặm cụi trồng.


Đứng trước khu vườn có tiền cảnh là hồ nước nhỏ, ông Võ Điện Biên giới thiệu cho tôi “lý lịch” cây: kia là xà cừ cổ thụ, 2 cây gạo có từ trước, những cây “mới” hơn: đa, 2 cây xoài, mít rồi nhãn, vàng anh. Lại có mấy cây gỗ lát do Trường Lâm nghiệp tặng.

Trước cổng vào biệt thự, bên phải có chầu nghê đá, kế tiếp bên rùa đá, là khối gỗ hoá thạch ông Điện Biên mua từ Bình Thuận. Cũng có một khối như thế mua từ Gia Lai, đặt giữa vườn hồng, xen cây ngâu và hàng cây mộc ngang thân người. Biệt thự được bao bọc bởi cây và hoa. Phòng lưu niệm, phòng tiếp khách, tách riêng và dãy 8 phòng phía sau chỗ ở của đội phục vụ cũng đan nối bằng cây, hoa. Dạo bên cây, bước giữa xanh, lạc trong hương, diệp lục bung thở sức sống trên đầu, từng tầng cây reo tiếng chim ríu rít. Qua giàn phong lan, lại gặp một giàn hoa khác, dưới đặt bộ bàn ghế đá granito, một bàn bốn ghế có tựa, nơi đại tướng ngồi nghỉ, ngắm vườn sau lúc dạo; bàn chuyện với cộng sự, đôi lúc tiếp khách, tiếp văn nghệ sĩ.

Từ ngôi nhà nhiều cửa sổ này, góc nào mở ra mắt cũng chạm xanh. Những khoảng không vườn cây trên miền đất lành, đầy sức sống.

Trong nhà, luôn có hoa và âm nhạc. Lúc khoẻ, đại tướng vẫn chơi dương cầm. Ông học đàn từ 1964 với cô giáo Hồng Hạnh và học nhạc với nhạc sĩ Tô Vũ. Sách hẳn nhiên rất nhiều, đại tướng và phu nhân không chỉ ham đọc, mà còn viết sách, lại được tặng vô cùng nhiều sách, trong đó có sách về đại tướng. Ông bà theo khoa học xã hội, nhưng các con lại theo khoa học tự nhiên. PGS Đặng Bích Hà (1928), phu nhân đại tướng, là con gái cả của nhà văn hoá Đặng Thai Mai (quê Thanh Chương, Nghệ An). Thân mẫu của bà là người Quỳnh Lưu đất học lẫy lừng. Nay con dâu cả của đại tướng, cô Hồ Hương cũng là con gái Quỳnh Lưu. Đại tướng và phu nhân Đặng Bích Hà có 4 con: Võ Hoà Bình (1951), Võ Hạnh Phúc (1952), Võ Điện Biên (1954), Võ Hồng Nam (1959).



3. Thời gian trải bao mùa nơi khu vườn yên tĩnh. Thời gian, thứ quý nhất không nhìn thấy được, chỉ biết sự “đi qua” của nó bằng dấu vết tuổi tác ở người, ở cây và thâm niên đồ vật. Khế đã rụng hoa, bưởi Diễn đang kết quả. Cao nhất là 11 cây cau vua, hồng xiêm ương trái, chanh, vải mới nhú bằng hòn bi ve. Tán thấp là những khóm lan vàng, tím, lan ý, đua màu với những giò lan đong đưa. Đang ngắm vườn, thì gặp một phụ nữ chừng 50 tuổi ra cắt rau. Tôi nhìn xuống, ồ, rất nhiều rau ở “tầng thấp nhất” – sát đất.


Ngải cứu, rau muống, dền, cải xanh, hẹ, khoai lang, rau thơm, tía tô, húng chó. Người phụ nữ ấy là cô Thu, quê Phú Xuyên, đã làm giúp việc cho gia đình con út đại tướng được 7 năm. Dẫn tôi thăm vườn, cô khoe: “Tất cả rau do tôi trồng hết. Cả vườn hồng phía trước và số cây kim giao này nữa. Gỗ kim giao thời xưa làm đũa cho vua, chúa, đũa chống độc đấy, anh Nam rất quý cây này, ai thân xin, nể lắm anh mới cho một cây”. Những luống kim giao 30 cm mọc tươi tốt, lại có những cây kim giao cao bằng người.

Con dâu út đại tướng, cô Mạc Thuý Hường là con gái út của đại tá Mạc Ninh. Cô rất tự hào về cuộc đời binh nghiệp của cha, cùng niềm kiêu hãnh về bố mẹ chồng. Da trắng mịn, phong thái hiện đại, cô Mạc Thuý Hường giữ được nhan sắc tuổi 52 tươi sáng và thanh thoát, cô cùng chồng Võ Hồng Nam chăm chơi thể thao. Họ có 2 con trai Võ Hoài Nam (1984) đã tốt nghiệp ĐH ở Anh, nay là doanh nhân, Võ Thành Trung đang học kinh tế tại ĐH San Francisco (Mỹ). Cô Hường sau khi học ĐHKTQD, làm ở Viện Quản lý kinh tế Trung ương rồi chuyển qua kinh doanh. Cô từng theo chồng sang sống ở Hungary và sinh con trai thứ hai ở Budapest.

Sống cùng gia đình hai người con trai (từng phục vụ trong quân đội), đại tướng và phu nhân, lớp người thế hệ trước giữ nếp gia phong mà lịch sự, dân chủ của những người rành văn hoá châu Âu. Đại tướng có làm thơ, ưa dạo vườn, tưới cây. Cô con dâu út rất yêu quý ba mẹ chồng và được thương mến lại. “Mỗi lần vào thăm ba, ba vẫn gọi tên Hường. Mẹ thì đã 84 tuổi, bị lãng tai và đôi lúc lẫn. Nhà vắng ba, càng phải quan tâm mẹ nhiều hơn” – cô Hường tâm sự.

Ngắm những con cá chép Nhật đỏ vành (cá Koi) lững lờ bơi, trong bể quây đá, có “thác nước” tràn xuống qua tán cây, tự dựng tôi ước: “Giá mà con người có thể thảnh thơi như đàn cá này”. Đây là bể cá của Công ty Akikoi liên doanh Nhật Bản mà cháu nội Hoài Nam tặng đại tướng khi ông nội 100 tuổi.

4. Gió thoảng mùi hoa đại. Nhài, ngọc bút – các cây đang rộ màu hoa trắng. Mé vườn bên trái, 3 cây đào đang lên xanh. Xuân nào đào cũng nở, cả bích lẫn phai. Khu vườn như mảnh rừng nhỏ yên tĩnh giữa trung tâm thủ đô, giúp đại tướng vơi nhớ những khu rừng ông gắn bó nhiều năm gian khổ chỉ huy các chiến dịch. Loạt phim Khát vọng Tây Bắc (21 tập, tổng đạo diễn NSƯT Vi Hoà), có một tập dành làm về khu rừng Mường Phăng, nền nhạc là bài hát do NSND Tường Vy sáng tác và thể hiện cùng hợp xướng thiếu nhi học sinh của bà. Rừng Mường Phăng vẫn được già Poong, người dân tộc Thái hơn 80 tuổi trông giữ, già Poong từng là liên lạc viên của tướng Văn. Già không xa rời khu rừng huyền thoại ấy, già quý trọng đại tướng và nguyện dành trọn đời giữ rừng.

Những năm kháng chiến, đại tướng đã đặt tên cho 2 con gái “Hoà Bình, Hạnh Phúc”, ước mơ của ông cho dân tộc VN. Vì lẽ ấy, ông đã sống một cuộc đời dâng hiến. Người anh hùng vĩ đại đã đi vào lịch sử quân sự thế giới, chỉ có một khát vọng suốt đời binh nghiệp là giành được tự do, bình yên cho nhân dân. Khu vườn này, cũng làm đại tướng như “nối gần” quê mình. Ở đó ngôi nhà mái lá hai lần bị giặc Pháp đốt, đã được dựng lại, lợp ngói; đường vào là hàng rào cây được cắt tỉa đẹp, vườn ăn trái bao quanh. Đại tướng không có điều kiện thường xuyên về quê, nhưng các con cháu vẫn thường trở lại quê gốc làng An Xá, xã Lộc Thuỷ, huyện Lệ Thuỷ, tỉnh Quảng Bình. Quê hương kiêu hãnh có Võ Nguyên Giáp. Và ngôi nhà, khu vườn họ Võ nơi quê hương đã và sẽ là điểm đến của nhiều khách tham quan trong và ngoài nước.


Sưu tầm bởi Akikoi

Đường đi đến không gian xanh

Gần đây chuyện thiết kế xanh, chuyện làm nhà thân thiện môi trường, chuyện vật liệu tái sử dụng… đã trở thành trào lưu. Từ bản vẽ đến công trường, từ báo chuyên ngành đến đề tài của sinh viên trường Kiến trúc. Những chuyện thiết thân mà nghe như vẫn xa xa. Chuyện kiến trúc xanh (green building) thực chất phải được thực hiện mang tầm vĩ mô, hay ít ra đi từ xa đến gần, từ ngoài vào trong theo kiểu “chị em xa, láng giềng gần” cùng chung tay chung sức.

Xanh ngoài, xanh trong
Theo định nghĩa của Hội đồng Công trình xanh Mỹ (UCRBC) thì green building là những công trình được thiết kế và xây dựng để giảm hoặc loại bỏ tác động xấu của chúng lên môi trường và người dân trên năm lĩnh vực:
- Quy hoạch địa điểm bền vững
- Bảo vệ nguồn nước và hiệu quả nguồn nước
- Hiệu quả năng lượng tái tạo
- Bảo tồn vật liệu và tài nguyên
- Chất lượng môi trường trong nhà





Ngoài ra, công trình xanh còn đảm bảo đa dạng sinh học, bảo tồn môi trường và tài nguyên thiên nhiên, cũng như chất lượng môi trường bên trong và ngoài nhà. Đọc hết các tiêu chí kể trên thì thấy… choáng, vì xứ mình hầu như chưa đáp ứng được bao nhiêu các tiêu chuẩn ấy, chỉ là những cố gắng đơn lẻ của từng nhà từng khu từng xóm mà thôi. Chủ nhà chuẩn bị xây mới thì đang mải loay hoay với báo giá vật tư, chọn nhà thầu chọn thiết bị, mua sắm đồ đạc…, nghe chuyện làm nhà xanh có gì đó chưa thấu hiểu. Chủ nhà ở cũ thì gắn thêm cái máy nước nóng mặt trời, đưa vài chậu cây xanh vào nội thất là đã… có vẻ xanh lắm rồi! Lâu lâu tôi vẫn may mắn gặp được một số chủ nhà có đất rộng, làm nhà nhỏ gọn, có cây xanh mặt nước bao bọc như một chốn đi về được bạn bè tấm tắc mơ ước. Nhưng đó là những ngôi nhà có nhiều cây xanh, chứ không hẳn là “nhà xanh” đúng nghĩa.




 

Một màu xanh xanh chấm thêm màu gì?

Một chủ nhà nói nửa đùa nửa thật: “Em làm nhà cho anh mà bố trí nhiều bồn hoa quá là giống như… trù anh về hưu sớm đó nha”. Ủa, sao vậy? “Thì… thời gian đâu để chăm, cây cối héo úa thì còn xấu mặt hơn nữa. Rồi bồn hoa ngấm, rồi sâu bọ ruồi muỗi đủ cả”. Tại anh làm biếng và không khéo chọn loại cây phù hợp chứ bộ! Tôi cãi, và anh ấy cũng kết luận dứt khoát: “Thôi, nói gì nói, chừng nào già, có thời gian và đất rộng, có kiến thức và ham mê thì hãy lo cây cối. Bây giờ với anh, nhà thoáng mát sạch sẽ, dễ bảo quản dễ sử dụng, tiết kiệm tiền điện nước là tốt rồi”. Một chủ nhà khác lại khẳng định chắc như đinh đóng cột: “Em ơi, chị mạng Mộc, trồng cây cây tốt nuôi người người xanh lắm (!?), em cho chị trong nhà nhiều nhiều… mảng màu xanh lá cây nhé!”. Nhưng khi dựng lên bảng phối màu, tôi không thể nào làm theo chị, mạng Mộc thì nhà phải toàn là “một màu xanh xanh” còn người khác mạng Thủy thì phải “một màu đen đen” mà coi cho được. Bởi sự hài hòa ngũ hành trong nhà ở cũng giống như lục phủ ngũ tạng của cơ thể con người, không thể thiếu một hành nào, cũng không thể quá thiên lệch về một hành nào. Ngoài ra còn yếu tố thời gian, một trục vận hành quan trọng cùng với không gian và con người cụ thể mà những giải pháp thiên lệch sẽ bộc lộ nhược điểm trong quá trình sử dụng lâu dài. Tôi lại nhớ hồi đi học vẽ đồ án bằng tay, hễ chỗ nào thấy không ưng ý là… chêm vô mấy cái cây với cả xe hơi, diễn họa người ngợm đi qua đi lại loăng quăng. Có tay vẽ khéo đến nỗi bài của hắn chỉ có mấy thứ “phụ kiện” ấy là đẹp, còn thì cũng… bình thường thôi, nhưng hắn luôn thoát hiểm vào phút chót nhờ được cái diễn họa cây cối! Xem ra cây xanh cũng khéo hấp dẫn thị giác và luôn là điểm an ủi người ta khi nhìn ngắm một ngôi nhà, một con đường hay một khu đô thị, dù chỉ là trên… bản vẽ.





"Nhà xanh" không khéo thành ra xanh mặt.

 Nghe nói mực nước biển thế giới sẽ còn dâng nữa theo cái đà biến đổi khí hậu và cạn kiệt tài nguyên, cho nên quy hoạch - kiến trúc xanh xem ra đã là thái độ ứng xử cấp thiết lắm rồi, không còn phải bàn. Nhưng trong phạm vi hẹp của xây dựng nhà ở tư nhân, tôi vẫn nghĩ rằng, làm nhà xanh không đơn giản chỉ là trồng cây quanh nhà, vài lu nước róc rách và bình gốm tiểu cảnh sắp đặt như ở resort. Mà các resort bây giờ cũng gắn máy lạnh đủ hết, các mảng xanh được chăm chút hàng ngày bởi một lực lượng chuyên nghiệp, và dĩ nhiên, chi phí phải trả của khách cũng tăng theo mức độ hoang sơ mà resort A, khu nghỉ mát B đã đánh trúng vào nhu cầu của hiện nay: tìm về thiên nhiên. Còn trong cải tạo nhà ở đô thị, nhà cho người thu nhập thấp, chung cư, nhà lô phố… thì cách đặt vấn đề có lẽ không “cao cấp” như vậy được. Theo một kiến trúc sư có kinh nghiệm, chi phí đầu tư cho một nội thất văn phòng xanh cao gấp rưỡi nội thất văn phòng bình thường, và phải đặt trong toàn cục một tòa nhà xanh, một đô thị xanh thì mới đầy đủ giá trị thực tiễn. Xem ra, những khái niệm “xanh” đang được cổ xúy hiện nay gặp nhiều trở ngại không chỉ từ kinh phí mà còn từ cản trở của toàn bộ hệ thống cơ sở hạ tầng đang có. Thế cho nên làm nhà xanh, nếu xét đến cùng, là một điểm nút trên cái vòng luẩn quẩn của con người: mải mê khai thác tài nguyên, đi tìm tiện nghi dẫn đến hủy hoại môi trường, đến khi bị môi trường phản ứng lại thì phải lo bù đắp với chi phí cao gấp nhiều lần. Xanh phải bắt đầu từ khái niệm sử dụng, từ thái độ cư xử, từ kinh phí cho phép, từ các quy định về tỷ lệ mật độ xây dựng đến chọn lựa vật liệu, cách thức thi công, quá trình vận hành và bảo trì sửa chữa sau này. Muốn “xanh” được như thế, quả thật vẫn còn lắm gian nan. Nhưng đó là con đường tất yếu, không còn nhiều lối rẽ cho những người thiết kế và chủ nhà lựa chọn nữa. Những mảng xanh hiếm hoi trong nhà phố - chỉ mới đủ đáp ứng phần nào nhu cầu “mát mắt” trong điều kiện đất chật, người đông…



Sưu tầm bởi Akikoi